thì ra ông thẳng như này
Thông tin truyện Thì Ra Ông "Thẳng" Như Này Tuyên Lê Đam Mỹ, Hài Hước, Sủng, HE Trọn bộ - FULL 10 tháng 7044 938 45 Đánh giá: 4.2/5 từ 24 nhận xét Tên gốc: Nguyên lai ngươi là loại này thẳng nam Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường, cường cường, chủ thụ, ngôi thứ nhất, tình cảm, ngọt sủng, 1×1, HE Edit: Tree
Đọc truyện Thì Ra Ông Thẳng Như Này của tác giả Tuyên Lê, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hiện menu doc truyen. thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1].
Thì Ra Ông "thẳng" Như Này FULL - (Chương 5) - Tác giả Tuyên Lê Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Thì Ra Ông "thẳng" Như Này FULL - (Chương 3) - Tác giả Tuyên Lê Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Đam Mỹ Thì Ra Ông Thẳng Như Này Thì Ra Ông Thẳng Như Này Tác giả: Tuyên Lê, Lần Cuối Cập Nhật 5 tháng trước Thể Loại: Đam Mỹ Đam Mỹ Tình trạng: Full Nghe từ đầu Cập nhật Tổng đề cử Thì Ra Ông Thẳng Như Này Đã có 8 người đánh giá / Tổng đề cử 5.00 Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Giới thiệu
On Rencontre Des Milliers De Gens. Giới thiệu Người ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì có. Lỡ đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu nổi. Tôi tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ? Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1]. Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu. —— Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp pr0. Tôi Hờ hờ, chắc tao không? Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm. … Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ? CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụ Hai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho nhau. Một câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí.
Lúc tôi, Trịnh Dục và Hứa Đa về đến phòng thì Hạ Hà đang gác chân dựa vào giường chơi Vương Giả Vinh Diệu như ông Đa đặt uỵch hộp mì xuống bàn rồi cuống cuồng chạy vào nhà vệ sinh, “Sắp vỡ đê rồi mượn WC xíu nhớ.”Lúc đi ra tấm tắc cảm khái, “Vãi lìn thật WC phòng bọn mày sạch vãi!”Hạ Hà lẳng điện thoại xuống giường, “Còn không xem bạn cùng phòng tao là ai.”Hứa Đa nhìn tôi bằng đôi mắt lấp lánh, “Ngôn đại ca giỏi thật đấy, gì cũng biết làm, chó Hà hên như chó ý.”Tôi cười khô khốc một tiếng, cũng đến chịu tên này. Tôi vẫn còn nhớ rành rành đợt trước cậu ta nói tôi bọc bìa sách là bệnh hình thức Hà húp soạp một đũa mì, ngoạm một miếng xúc xích nướng, rồi nốc một ngụm coca, ipad trước mặt thì chiếu phim Quỳnh Dao, sướng như Dục nói, “Ê Hà ốm uống ít coca thôi mày, coca giết t*ng trùng đấy.”Hạ Hà “Sợ đếch gì, anh mày có của để dành.”“Thôi thôi thôi mày đừng có bốc phét, mày đừng có mồm điêu đi. Sau này vô sinh ráng chịu.” Hứa Đa vừa nói vừa định đặt mông xuống giường nói, “Đừng ngồi giường tôi.”Cái mông của Hứa Đa lơ lửng trên không trung, suýt thì chạm vào ga trải giường của tôi. Cậu ta vất vả đứng thẳng dậy, “Em xin lỗi đại ca, em quên anh bị nghiện sạch sẽ.”Thôi bỏ đi, nghiện sạch thì nghiện sạch. Đừng động vào giường của tôi là Đa đành đặt mông ngồi lên giường Hạ Hà, Hạ Hà vội giơ chân đá mông cậu ta, “Phắn, đừng ngồi giường bố mày.”Hứa Đa nói, “Bày đặt giả trân, đừng có học anh Ngôn bố nha mạy, bố cứ ngồi đấy.”Cậu ta nhổm dậy cởi quần đồng phục, phô ra cái quần thu đông dài màu đỏ thẫm, “Bố cởi quần rồi ngồi là được chứ gì.”… Tại sao tôi lại bị đám người này vây quanh vậy chứ?Hứa Đa trách móc Hạ Hà, “Mày to nhờ, sốt mỗi tí mà bắt người ta hầu hạ mày đến tận trưa.”“Bạn cùng phòng tao tự nguyện ở lại chăm sóc tao, mày gato à?” Hạ Hà nói rồi quay sang mắt lúng liếng đưa tình với tôi một gà da vịt tôi nổi cả cụm, tôi thấy hắn không phải lên cơn sốt, mà là lên cơn nắng thì chiều Hạ Hà nói mình ổn rồi, bảo tôi không cần ở lại chăm nữa, đi học đi. Tôi vội vàng lượn khỏi ký túc, dù hắn có bắt tôi chăm nữa tôi cũng chạy, đếch chịu nổi bệnh thần kinh của chất Hạ Hà không tệ, ngày hôm sau đã đánh bay cơn sốt, tinh thần sáng giờ truy bài, Lịch Thiến Ninh đến chỗ tôi bảo, “Cô Đinh bảo Ngôn đến văn phòng gặp cô đấy.”Tôi đến cửa văn phòng, vừa khéo gặp Hạ Hà ở đó. Cô Đinh cũng gọi hắn đến.“Có hai giáo viên bộ môn phản ánh với cô là em không nộp bài tập về nhà, có thể cho cô biết lý do không?”Tôi đáp, “Bài tập quá dễ ạ.”Hạ Hà “Đỉnh vờ lờ.”“Nói cái gì đó?” Cô Đinh trợn mắt lừ Hạ Hà, “Ăn nói tử tế cho cô!”Vừa quay sang tôi, cô Đinh đổi ngay sang vẻ mặt hiền hòa, “Thế thì như này, cô sẽ trao đổi với giáo viên xem liệu có thể giao riêng bài tập về nhà cho em không.”Cô ngoắc mắt sang Hạ Hà, “Cả lớp chỉ có hai em là không nộp bài tập, Tinh Ngôn người ta là biết làm hết, còn em thì sao? Cũng biết làm hết à?”Hạ Hà “Em không biết làm nên không nộp, nộp bài trắng là không tôn trọng thầy ạ.”“Em…” Cô Đinh bị hắn chọc tức đến không thốt ra lời, “Em không biết mở mồm ra hỏi hả? Sao em lười thế hả Hà? Không biết thì phải hỏi thầy hỏi bạn, em ngồi ngay sau top1 khối mà không biết khiêm tốn nhờ bạn giảng bài cho à? Chẳng lẽ bạn Ngôn sẽ không dạy em?”Hạ Hà ngoảnh sang nhìn tôi, “Thật chứ, cậu sẽ tình nguyện dạy tớ chứ?”Cô Đinh cũng nhìn tôi, tôi… Tôi có thể nói được ra chữ “không” Đinh còn có chuyện muốn nói với tôi nên cho Hạ Hà về lớp ra khỏi văn phòng, thấy Hạ Hà đang đứng ngoài cửa, hai tay đút túi quần, dựa vào tường.“Sao còn chưa về lớp?”Hạ Hà “Chờ cậu cùng về, sợ cậu về một mình cô đơn lẻ bóng.”Tôi kệ xác Hà lại nói “Không ngờ cậu lại không làm bài tập, học sinh giỏi cũng phản nghịch thế hở?”Tôi nói, “Cậu có ý kiến?”Tôi chưa bao giờ là một học sinh ngoan ngoãn nghe lời thầy cô cả, mà chỉ làm những gì mình cho là có ích. Nếu thành tích tôi mà kém, dám chắc sẽ là kiểu học sinh láo lếu mà thầy cô ghét Hà nhìn tôi bằng ánh mắt sâu xa, lúc sau mới nói “Cậu dữ phết ha.”Tôi “Cậu có thể không cần nói chuyện với tôi.”Hạ Hà “Không sao, tớ hiểu mà, hoa hồng đẹp đều có gai.”Nắm đấm tôi hôm nay tự nhiên hơi ngứa, muốn tung 1 cú vả vỡ alo ai Hà hỏi, “Cô Đinh bảo gì cậu thế?”Tôi vốn định không đáp, song bỗng nhiên nảy ra ý đồ xấu, “Cô hỏi tôi có muốn chuyển lên lớp không.”Hạ Hà đột nhiên khựng lại, không bước tiếp. Tôi ngoảnh đầu thấy hắn nghiêm mặt hỏi, “Cậu đồng ý?”“Tôi bảo để suy nghĩ đã.”Hạ Hà như là thở phào một hơi, “Này còn suy với nghĩ gì nữa, đừng chuyển.”Tôi “Tại sao? Lớp có môi trường học tốt hơn.”Hạ Hà “Lớp đó kiểu âm u nhàm chán lắm, lớp 10 náo nhiệt như này, đến rồi đừng đi làm gì, thật đấy.”“Ờ, tính sau.”Hạ Hà còn định nói gì thêm thì đã bị tiếng chuông vào lớp chặn họng.————Tôi đang đi trên hành lang, bỗng có người đi ngang qua cố tình va vào vai Tóc dừng lại, “Mù à?”Tóc vàng nheo mắt nhìn tôi, “Học sinh giỏi là kim cương vàng bạc chắc, đụng cái thì làm sao?”Tôi ghét nhất loại người này, rõ ràng bạn không làm gì nhưng nó sẽ cố tình gây sự với bạn.“Mẹ mày không dạy đụng phải người khác là phải mở mồm xin lỗi à?”“Đ*t con mẹ, “Tóc vàng hùng hùng hổ hổ chửi, “Thằng ẻo lả này gớm phết nhở, bố đéo xin lỗi đấy mày làm gì được bố?”Đi cùng nó là hai thằng đàn em, một tóc đỏ, một tóc xanh, ba thằng trông như cái cột đèn giao thông đang trợn ngược mắt vênh váo nhìn tôi.“Mày muốn đ*t ai?” Bỗng sau lưng tôi vang lên một giọng nói quen Hà đi tới quàng vai tôi rất chi là thân thiết. Sao tên này cứ thích khoác tay khoác chân thế nhỉ, không ôm ai ngứa người Hà hỏi tôi, “Nó làm gì cậu thế?”Hắn đứng rất gần tôi, lúc nói, hơi nóng phả thẳng vào tai tôi. Tự nhiên tôi không muốn tính sổ với Tóc vàng nữa, hết lách người ra khỏi Hạ Hà, “Không làm gì, về lớp đây.”Tóc vàng nói, “Anh Hà, em lỡ may chạm phải nó một tí thôi mà ranh con này nó chửi em.”Thằng tồi kia thế mà lại mở mồm ra mách trước, nói cứ như kiểu tôi đáng đời bị nó đụng Hạ Hà lạnh đến phát sợ, “Đ*t mẹ mày, cậu ấy là người để mày chạm vào à? Dmm chạm vào đâu?”Tôi “…”Này, câu này hình như nghe có vẻ sai vàng “… em, em vô tình đụng phải bả vai nó.”“Ha,” Hạ Hà nói, “Thế sao còn chưa xin lỗi?”Tóc vàng nói, “Còn lâu, em ghét nó, lúc nào con Ni cũng khen nó trước mặt em.”Hạ Hà nói, “Về mà quản lý con ghệ mày cho tử tế, top 1 khối đéo cần nó khen đâu nhé. Ngôn là bạn cùng phòng tao, để tao xem đứa nào dám gây sự với cậu ấy.”Hắn như này trông giống đại ca trường cái đèn giao thông có vẻ khá sợ Hạ Hà, tuy Tóc vàng không phục, song cũng chẳng làm được gì, đành phải ngoan ngoãn xin lỗi lại nợ Hạ Hà một lần nữa, không biết bao giờ mới trả được đây.
Topic về sau thế nào tôi không nhìn kỹ, đa phần đều là sự tưởng tượng không biên giới của các cô nàng liêm sỉ bằng không. Tôi muốn nói cho các cô ấy biết là các cô vẫn đang là trẻ vị thành niên đấy, đua xe trái phép cẩn thận bị cảnh sát tuýt còi thoát đường link này ra vì Chu Lam Lam đang điên cuồng spam wechat sao?】Lam【Chuyện dư lào đại ca?】Lam【Tại sao chuyện lớn như thế mà huynh không kể cho đệ nghe vậy hả?】Lam【Đệ không còn là hảo đệ của huynh nữa ư?】Chuyện này to lắm à? Thật không hiểu nổi sao cô nàng lại sồn sồn lên như tình ngã xuống thôi】Chu Lam Lam đau khổ rên rỉ,【Úp mặt vô háng thật má ôi! Why tui lại không được chứng kiến chớ! Ông trời ơi xin hãy cho con một cơ hội được chứng kiến sự ra đời của CP real đi huhuhu!!!】Vô Lam Lam lại gửi thêm sticker,【Muahahahhahah tên CP của ông cả Hạ Hà là “Tinh Hà”, nó lại là hợp lý vãi chưởng】Tôi thật không ngờ, chỉ mới chuyển trường được một tuần thôi mà tôi đã sở hữu một tòa cp trong diễn đàn của trường độ khủng khiếp thật tôi đã hiểu status kia của Hạ Hà, chắc chắn thằng chả đã đọc được topic tỏ lòng anh em mình đều là trai thẳng đích thực, tôi tặng cho status của hắn một like, sau đó tắt đèn đi lúc nằm xuống, tôi thoáng thấy Hạ Hà quay lại liếc tôi một nhìn thoải đã sớm miễn dịch với ánh mắt không mấy thiện cảm của hắn sáng, tôi tự động dậy đi vệ sinh, thấy chăn của Hạ Hà lại rơi xuống tiện tay nhặt lên rồi đắp lại cho gì khác hơn ngoài lo bạn cùng phòng sẽ bị cảm hay sốt siếc gì đó. Trừ ngày đầu ra thì hôm nào hắn cũng mặc quần áo đi thể tôi hơi có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, không thể nhìn nổi chăn rơi loạn xạ dưới nên nằm trên hai tiếng sau, tôi tỉnh và thấy Hạ Hà không còn trên giường nữa. Điều này rất bất thường, bởi mỗi sáng lúc tôi ra ngoài đều thấy hắn vẫn đang ngủ tít thò nhà vệ sinh đang đóng, bên trong vẳng ra tiếng nước sau Hạ Hà bước ra, tay cầm theo cái sịp ướt sũng, trông như vừa mới giặt là con trai, tôi hiểu. Chẳng trách hôm nay hắn dậy sớm Hà có vẻ hốt cả hền khi thấy tôi, thốt lên “ông dậy rồi à”, sau đó không liếc tôi cái nào mà chạy nhanh ra ban tôi biết mộng tinh nên xấu hổ? Tôi tưởng mặt thằng chả dày lắm chứ.———–Trước khi vào học buổi chiều, Hạ Hà thu bài tập tiếng Anh của cả lớp hắn bước đến chỗ tôi, để tránh hắn phải mở miệng bảo thì tôi đã chủ động nộp vở bài tập cho Hà lẳng lặng nhận thu của bạn khác thì hi hi ha ha, đến lúc thu tôi thì lại bày đặt lạnh chính là phân biệt đối sực nhớ mình chưa viết nhãn vở, muốn lấy lại vở bài tập để bổ khi tôi chìa tay ra, Hạ Hà bỗng di chuyển, sau đó bàn tay tôi chuẩn xác nắm lấy bàn tay Hà lập tức rụt tay như bị điện bài tập của tôi rớt thẳng xuống tác của Hạ Hà rất nhanh gọn lẹ, tất cả những chuyện này chỉ xảy ra vỏn vẹn trong một cái chớp mắt, cơ bản là tôi còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, bàn tay vẫn gượng gạo dừng giữa không khí xung quanh như ngưng vài người ghé mắt nhòm qua, nhưng do không biết đầu đuôi câu chuyện nên lại quay mặt về, chung quanh ồn ào trở có tôi và Hạ Hà là vẫn đang sững người trong sự im lặng lúng nhìn chằm chằm cũng nhìn trân trân tôi, mặt mũi lộ rõ vẻ kinh nghĩ vẻ mặt tôi lúc đó chắc hẳn xấu Dục hạ giọng nói, “Này Hà, mày quá đáng rồi đấy.”Hạ Hà tức khắc cúi người nhặt vở bài tập của tôi lên, “Xin lỗi, tôi…”Không chờ hắn nói hết câu, tôi đứng dậy, không buồn liếc hắn đi thẳng ra cần ra ngoài hít khí trời một lúc để bình tĩnh lại không biết diễn tả tâm trạng của mình lúc ấy như nào. Xưa giờ luôn là tôi ghét bỏ người ta, chứ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình bị ghét bỏ như này. Nhưng cho dù tôi có ghét ai nhiều đến đâu đi nữa, vì phép lịch sự, tôi cũng sẽ không thể hiện cảm xúc của mình rõ ràng như hồ Hạ Hà vẫn luôn bá vai quàng cổ với Hứa Đa, Trịnh Dục và vô số người khác, duy chỉ có tôi là tránh như tránh tôi có độc à?Hắn đã từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa?Tôi thề sẽ không bao giờ để ý đến tên này lang thang không mục đích ở sân trường, mãi đến khi chuông vào tiết vang lên mới về Hà ngoảnh lại nhìn tôi, tôi phớt lờ lát sau, trên bàn tôi xuất hiện một mẩu không thèm nhìn, vo thẳng nó rồi ném vào thùng Hà liếc thấy, lại ngoảnh bỗng cảm thấy bóng lưng hắn có phần cô đơn. Tôi nghĩ nhiều thật, sao có thể chứ, hắn như thế thì cô đơn cái nỗi gì?Một lát sau, trên bàn tôi lại xuất hiện một mẩu giấy giấy này không được gập lại mà để phẳng, chữ hiện lồ lộ ra nên muốn phớt lờ cũng đó viết,【Tôi không cố ý】Không cố ý…Chính sự vô ý như thế mới càng làm người ta tổn thương đấy. Hắn đây là ghét tôi từ tận trong xương luôn hắn xin lỗi làm gì? Dù gì sau này hai người chẳng coi nhau như người dưng nước lã, nước sông không phạm nước giếng, thế không phải tốt à? Trông hắn nào có giống kiểu người thích duy trì hòa bình bên ngoài cũng vo tròn mẩu giấy này rồi ném thẳng vào thùng rác phía Hà dịch ghế về sau một chút, dán sát vào bàn của dịch bàn lùi Hà lại dịch ghế lùi là ấu Đa ngủ dậy, thấy cậu bạn cùng bàn mình và ghế của bạn đã không cánh mà bay. Cậu ta ngơ ngác nhìn xung quanh, còn tưởng rằng mình vẫn đang trong Đa dụi đôi mắt toét nhèm, ngoảnh lại thấy tôi và Hạ Hà, “… Mày lại lên cơn à Hà?”Ghế của tôi sắp dán vào cái tủ cuối lớp rồi, giờ các bạn muốn ra ngoài là phải đi vòng qua mới ra được. Hạ Hà đột nhiên đứng dậy kéo ghế lại, sau đó kéo bàn tôi về chỗ cũng dịch ghế về chỗ, tính rời khỏi cái lớp học làm mình bực bội này, nhưng cánh tay tôi bỗng dưng bị bắt nhìn Hạ Hà bằng vẻ mặt không cảm ngượng nghịu buông tay, hạ giọng bảo “Đoàn Tinh Ngôn, đừng giận nữa mà, không phải tôi ghét ông nên mới thế.”Ban nãy Hứa Đa không có ở đây nên không biết xảy ra chuyện gì, giờ mắt sáng như sao hỏi dồn dập, “Gì gì sao thế sao thế, hai đứa cãi nhau à?”Hạ Hà trợn mắt lườm Hứa hắn quay lại nhìn tôi, ánh mắt thoáng cái dịu đi, “Tôi là kiểu tính cảnh giác cao, chứ không phải nhằm vào ông đâu.”Ha, suýt thì tôi tin rồi Đa bỗng nhảy vào mồm hắn, “Ôi Ngôn, mắt ông ngầu vãi đạn, như đang nhìn một người chết ý.”Hạ Hà mắng Hứa Đa, “Câm mồm cho ông.”Hắn bất ngờ cầm chai nước đang uống dở trên bàn tôi lên, mở nắp ra, cho lên miệng tu ừng ực mấy ngụm.“Ông xem này, tôi không chê bai hay ghét gì ông thật.”Tôi ném thẳng chai nước vào sọt rác, “Nhưng tôi thì ghét cậu, tránh xa tôi ra.”Hạ Hà há hốc miệng, song cũng chẳng nói gì, sải bước ra khỏi phòng Đa nhìn tôi một lúc, sau đó chạy đến chỗ Trịnh Dục buôn dưa lớp được năm phút Hạ Hà mới quay lại, cô Đinh hỏi, “Đi đâu đấy?”Hạ Hà “Em đi vệ sinh ạ.”Cô Đinh bảo hắn mau về chỗ đi ngang qua bàn tôi, Hạ Hà đặt một chai nước lên bàn của giống hệt cái chai mà tôi đã vứt thầm buông tiếng thở dài.————Sau khi tan học, tôi đến hiệu sách bên ngoài trường, tính đợi Hạ Hà về nhà rồi mới quay lại một cậu học sinh môi đỏ răng trắng gọi tôi cậu ta quen ta gọi tên tôi, “Cậu là Đoàn Tinh Ngôn đúng không?”Tôi nhớ rồi, là cậu học sinh đứng cùng Hạ Hà trong nhà vệ sinh hôm ta bảo tên mình là Đổng Nhất Thần.“Cảm ơn cậu về hôm học Tin nhé.”Nghĩ đến Hạ Hà là người tôi lại thấy bực bội, “Không có gì, là tôi chưa tìm hiểu rõ đã nói lung tung.”Đổng Nhất Thần nói, “Không, không, cậu thực sự rất tốt. Tình hình lúc ấy rất dễ gây hiểu lầm.”“Ừm.”“Hạ Hà là người rất tốt, những tin đồn đó không phải là thật đâu.” Đổng Nhất Thần nói, nửa câu sau như đang lẩm bẩm một mình, “Là tớ không tốt.”Nếu là trước đây, có lẽ tôi sẽ tò mò giữa họ đã xảy ra chuyện bây giờ tôi không quan tâm chút nào dù có là Đổng Nhất Thần cắm sừng Hạ Hà thì cũng đếch liên quan gì đến cậu ta nói hết câu, tôi bảo, “Tôi về trường đây.”Đổng Nhất Thần gật đầu, “Vậy tớ cũng về nhà, tạm biệt cậu.”Lúc tôi về đến ký túc xá thì Hạ Hà đã đi rồi, tôi thở phào một hơi, đồng thời cũng thấy hơi mất mát. Tôi mất mát cái quần gì, chẳng lẽ hắn phải ở lại trường tiếp tục quấn lấy tôi đòi xin lỗi?Tối đến căn tin ăn cơm, Hứa Đa và Trịnh Dục bê đĩa cơm của mình rồi ngồi xuống cạnh Đa nói, “Ngôn này, ông còn giận hả?”“Không.” Tôi không muốn thảo luận về vấn đề này thêm Dục nói, “Thằng Hà không cố ý thật đâu, có thể lúc ông chạm đúng lúc nó bị lên cơn, hoặc là nó tưởng ông muốn đấm nó, ông đừng hiểu lầm.”Hứa Đa nói tiếp, “Phải đấy, chuyện có gì to tát đâu, chỉ là tránh ông xíu thôi mà. Đừng giận nữa nha, nóng giận hại thận á.”Hứa Đa nói đúng, chuyện có gì to tát phải chỉ là tôi chạm hắn cái hắn liền né thôi à?Tôi cũng chẳng hiểu sao mình lại để ý đến thế.
Một câu chuyện thanh xuân vườn trườn vô cùng hài hước lại đáng yêu kể về hai bạn nam cứ khăng khăng mình thẳng như cột điện nhưng sau đó lại bị hiện thực vả mặt. 23 Th07 2022 • 5 min read Giới thiệu chung 🍑Tác phẩm Thì Ra Ông “Thẳng” Như Này 🍑Tác giả Tuyên Lê 🍑Thể loại Hiện đại, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng 🍑Link đọc truyện Thì Ra Ông “Thẳng” Như NàyVăn ÁnNgười ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ?Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu.——Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp Hờ hờ, chắc tao không phải?Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm.…Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ?Review“Trước khi con trai tìm được người đàn ông của đời mình, họ vẫn tưởng bản thân thích con gái” – Và câu nói này được thể hiện rất rõ trong tác phẩm Thì Ra Ông “Thẳng” Như Này’. Một câu chuyện thanh xuân vườn trườn vô cùng hài hước lại đáng yêu kể về hai bạn nam cứ khăng khăng mình thẳng như cột điện nhưng sau đó lại bị hiện thực vả vốn không còn mẹ từ nhỏ, lại muốn tạo điều kiện cho cha kết mối lương duyên mới mà đã chủ động muốn chuyển trường đến nơi khác sống. Khi chuyển tới nơi này, thụ đã được sắp xếp ở chung phòng ký túc xá với công, một người bị đồn là dân anh công bị đồn là dân anh chị nhưng thực chất lại là một kẻ ngốc nghếch tốt bụng lại hơi ngáo ngáo. Nói thẳng ra là có chút đầu óc ngu si tứ chi phát thì là một học bá, nhưng vì lúc chuyển trường lười làm bài kiểm tra đầu vào nên bị phân vào lớp học sinh yếu. Tính tình của cậu có chút ít nói và lạnh lùng, nhưng nói ra câu nào thì lại độc câu bạn cùng phòng, lại còn là bạn cùng lớp, thế nhưng chẳng may cả hai lại có những hiểu lầm nhỏ về đôi bên khiến mối quan hệ ban đầu không được tốt đẹp thì hiểu lầm thụ cong nên vẫn luôn đề phòng làm mặt lạnh cool ngầu, thụ thì tưởng nhầm là công có ác cảm nên hay tỏ thái độ với nhưng tuy cả hai trông có vẻ không hòa thuận với nhau nhưng từ những chi tiết nhỏ lại có thể nhận ra cả hai luôn để ý tới nhau, những hành động vô thức của công vẫn luôn hướng về thụ, chẳng qua vì cứ luôn khẳng định bản thân là thẳng nam nên mới chống cự đối đến khi hiểu lầm hóa giải, thụ khẳng định mình là trai thẳng, và hình ảnh của công trong mắt thụ cũng chuyển từ dân côn đồ trở thành kẻ ngáo keo chó, thế là mối quan hệ của hai người thăng tiến như tên thì vẫn lạnh lùng độc miệng, nhưng công thì từ lạnh lùng boy chuyển mình thành keo 502 luôn dính với thụ. Sau khi biết thụ không cong, hắn đã bung xõa bản thân và không còn giữ mình nữa, nhưng hắn lại không ngờ được bởi vì như thế mà cảm xúc của bản thân lại càng ngày càng hãm thường vẫn hay thấy những cặp đôi công lạnh lùng thụ ấm áp, thế nhưng ở đây hình ảnh lại bị đảo ngược lại, một chiếc thụ ít nói lạnh nhạt lại độc miệng cùng một chiếc công tựa như chú chó husky luôn tinh nghịch. Cả hai như nam châm trái chiều, tuy đối ngược nhưng lại có thể thu hút lẫn chỉ có tuyến nhân vật chính thú vị, mà đến cả những người bạn xung quanh của họ cũng đáng yêu không kém. Một cô bạn hủ nữ ship couple điên cuồng, một chàng trai đam mê dưỡng sinh xém nữa tặng chậu ngâm chân để theo đuổi crush, một bạn nam yêu đương trên mạng gặp phải nhân yêu và bị người ta lừa gạt bẻ cong, . . .Có thể nói xuyên suốt tác phẩm , cho dù là thời điểm cả hai chưa xác định tình cảm thì người đọc vẫn bị thồn cơm chó như thường. Nội dung ngọt ngào đáng yêu của tình yêu tuổi học trò, lại thêm lối hành văn hài hước của tác giả giúp người đọc có thể xả stress cực mạnh.🍑 Còn chờ gì mà không lọt hố để biết thêm tình tiết phía sau tại link Thì Ra Ông “Thẳng” Như NàyLink tải app đọc truyện cho điện thoại App đọc truyện hay nhất
Tác giả Tuyên Lê Thể loại Đam mỹ, hiện đại, vườn trường, chủ thụ, ngôi thứ nhất, tình cảm, ngọt sủng, 1×1, HE Editor Tree wp pcnv11 Tình trạng Hoàn 41 chương + 4 phiên ngoại ————- Văn án Người ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì có. Lỡ đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu nổi. Tôi tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ? Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1]. Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu. —— Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp pr0. Tôi Hờ hờ, chắc tao không? Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm. … Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ? CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụ Hai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho nhau. Một câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí. ——– Chú thích [1] Từ gốc là Homophobia – Ghê sợ đồng tính luyến ái là sự sợ hãi, có ác cảm hoặc kỳ thị đối với người đồng tính hay tình trạng đồng tính luyến ái một cách phi lý. Chi tiết xem tại đây. Định nghĩa vậy thôi chứ trong chuyện không nặng nề như vậy đâu các ông. ———- Link
thì ra ông thẳng như này